watch sexy videos at nza-vids!
HOMEGamesStory
tcTrang chủ > Đọc Truyện > Thể Loại Khác
Cô dâu tỉ phú
nso
Vip Ken Nguyễn [ON]

30/04/25 / 01:04


Chùi mạnh nước mắt, Uyển Ngọc không muốn nghĩ đến điều không vui nữa.

Cô ghé vào thư viện mượn một số sách, xong lại tiếp tục đi. Đi qua cửa hàng Internet, Uyển Ngọc ghé vào, cô thích nhất trò chơi game Freekick Player Select. Ấn ra hình cầu thủ Beckham và đi những đường chuyền thô bạo, nhưng vì mang tâm trạng phấn khích đau buồn lẫn giận dữ, đường chuyền của Uyển Ngọc không sao đưa banh vào lưới, chữ Fail cứ hiện lên. Chán nản, Uyển Ngọc trả tiền rời cửa hàng điện tử. Đôi chân cô mỏi nhừ và mệt, Uyển Ngọc mới chịu lết thết về nhà.

- Gâu gâu ... - Con MíMi nhào ra mừng rỡ, nhưng không làm Uyển Ngọc quan tâm. Lúc trưa rời nhà, cô đã đóng cửa cẩn thận cũng đâu có mở đèn, vậy mà đèn trong nhà sáng choang, cả dưới nhà bếp, mùi xào nấu xông lên sực nức và ... Vinh, anh mỉm cười thân thiết như hôm nào cỗ bệnh, anh đến và lo cho cô.

- Em chịu về rồi à? Mau tắm rửa thay quần áo, anh nấu cơm xong rồi. Sao em lười dữ vậy trong tủ lạnh chẳng còn gì ăn cả.

Uyển Ngọc lạnh nhạt dù thật sự trong lòng cô không muốn chút nào:

- Anh làm gì vậy? Ai bảo anh đến đây, không phải anh sắp cưới vợ rồi sao?

- Em khoan nổi giận! Đi tắm thay quần áo xuống đây ăn cho no đi đã, rồi muốn nói gì cũng được.

Anh ôm vai cô và đẩy cô đi lên trên. Uyển Ngọc vùng vằng. Cô muốn nói anh chẳng có lý đo nào để đến đây khi anh và Thu Cúc sắp cưới nhau, nhưng sao cô không nói được.

Anh sắp đám cươi với người phụ nữ kháccòn lo cho cô là sao? Muốn bắt cá hai tay? Cô không phải loại người để anh giở trờ như vậy đâu. Trong lòng hậm hực, Uyển Ngọc tắm thât lâu, gần nửa giờ mới xuống nhà. Nhà bếp trống không, nhưng trên bàn dọn thức ăn, hai đôi đũa, hai cái chén. Uyển Ngọc đi tìm khắp nhà, chẳng lẽ anh đợi cô không được nên bỏ về?

Uyển Ngọc ngồi vào bàn, toàn là những món ăn cô thích, nhưng ăn một mình thì còn thú vị gì nữa. Uyên Ngọc lầm bầm toan đóng cửa nhà lại. Vinh về đến. Anh mỉm cười đưa ra chai rượu.

- Dám uống không? Hôm nay là sinh nhật của em, em uống một chút nhé, không say đâu mà sợ.

Uyển Ngọc sửng sốt. Hôm nay ngày sinh nhật cô, vậy mà cô có nhớ đâu, Vinh lại nhớ. Uyển Ngọc cảm động những giận hờn ghét bỏ như tan đi hết, cô gật nhẹ đầu.

Vinh kéo ghế cho Uyển Ngọc ngồi xuống mới rót rượu vào ly

Uống đi em! Còn món ăn, anh biết em thích món cánh gà và chân gà hấp hành đúng không. Còn món này nữa là món càri dê nấu khoai môn nước dừa ăn với bánh mì.

Anh gắp đưa cho cô một cánh gà, Uyển Ngọc cầm lấy mà mất cứ nhìn Vinh.

Anh thản nhiên như không:

- Anh lạ lắm à?

- Anh dự sinh nhật của em ... Thu Cúc không vui đâu.

- Cô ấy vui hay không là chuyện cố ấy.

- Nhưng có liên quan vì anh sắp cưới cô ấy.

- Ai nói với em anh sẽ cưới Thu Cúc?

Bạn đang đọc truyện tại TeenCity.Xtgem.Com
- Chẳng lẽ không có?

- Dĩ nhiên là không có.

Uyển Ngọc vẫn ấm ức:

- Chính cô ấy nói.

- Khi nào, anh nói em hãy tin đó là sự thật.

- Anh biết vụ .... em sắp có ba triệu USD không?

- Sao?

Uyển Ngọc im lặng, cô thấy Vinh nhíu mày và anh hỏi cô:

- Em lại nghĩ anh vì tiền mà đến với em?

- Không không ... - Uyển Ngọc hốt hoảng xua tay. Em không nói nhưvậy.

- Em không cần giải thích nữa. Vinh đứng lên, rồi không dằn được cơn giận, anh chụp chai rượu ném mạnh vào tường.

- Hóa ra, em nghĩ vì số tiền ba triệu USD ấy mà anh có mặt ở đây để lấy lòng em? Em quá xem thường anh rồi Ngọc.

Chưa hết giận, Vinh hất đổ cả bân tiệc, anh hầm hầm tuôn ra cửa, leo lên xe nổ máy ầm ầm chạy đi. Uyển Ngọc ngồi chết lặng. Lại một lần nữa cô lại xúc phạm Vinh mất rồi. Lần này chắc anh không tha thứ cho cô nữa. Cô không hề nghi ngờ anh tham tiền, nhưng anh có biết là cô đang ghen không? Một mặt anh trở lại với cô, một mặt anh có mối quan hệ với Thu Cúc, cô phải nghĩ như thế nào đây?

Nếu như anh cứ bỏ mặc cô, nếu như đêm đó anh đừng cho cô tình yêu của anh. Tất cả trôi đi qua như một giấc mơ buồn. Nước mắt Uyển Ngọc tuôn ra, cô có muốn xúc phạm anh đâu. Bây giờ anh đã đi và chắc là không bao giờ còn đến đây gặp cô nữa. Uyển Ngọc cứ ngồi như hóa đá trước quang cảnh đổ nát những thức ăn ngon Vinh đã nấu cho cô. Vinh ơi! Em xin lỗi. Lời xin lỗi trong tiếng nấc, chỉ có mình Uyển Ngọc nghe.

Vinh giận dữ lái xe trong tâm trạng nửa giận dữ nửa đau đớn. Sao cô có thể nghĩ anh xấu xa như vậy chứ. Anh bỏ bao nhiu là công sức để nấu ăn, để cho Uyển Ngọc sinh nhật vui vẻ. Thất bại rồi.

Tấp vào quán rượu, Vinh gọi rượu uống cho đến say mèm ...

- Ngọc!

Vũ Hoàng khựng lại trước cảnh bề bộn đổ nát:

- Sao thế này Ngọc? Vinh đến đây phải không. Anh ta và Thu Cúc sắp cưới nhau, còn muốn gì nữa mà đến đây?

Uyển Ngọc lắc đầu không nói. Người cô mông đâu phải Vũ Hoàng. Vũ Hoàng ngồi xuống bên Uyển Ngọc, anh ta nắm hai bàn tay cô:

- Việc gì em phải buồn. Anh ta chẳng có lý do nào đến đây quậy em cả. Thấy em có một mình nên muốn hiếp đáp em, cần phải cho anh ta bài học.

- Vũ Hoàng! Anh ... còn ý định muốn cưới em không?

Vũ Hoàng mỉm cười âu yếm:

- Lúc nào anh cũng muốn là người bạn đời của em. Nếu em không tin chúng ta đi đăng ký kết hôn, anh sẽ tổ chức đám, cưới thật lớn, ba ngày ba đêm luôn.

Đưa em đi du lịch châu Âu như em thích vậy.

Cố nén sợ hãi Uyển Ngọc gục đầu vào vai Vũ Hoàng:

- Bây giờ em hiểu tại sao anh Vinh trở mặt với em.

- Tại sao?

Chuyện em sẽ được lãnh ba triệu USD tiền bảo hiểm không có, em chỉ tung tin ra như thế thôi.

Vũ Hoàng sửng sốt:

- Em tung tin giả? Chú Đặng cũng xác nhận có mà.

- Em bảo chú nói như thế để đo lòng anh Vinh. Ai ngờ, trở mặt mau quá!

Vũ Hoàng nhìn Uyển Ngọc đăm đăm.

- Có lý nào là giả.Uyển Ngọc vẫn vờ thút thít:

- Bây giờ em hiểu chỉ có anh là thật lòng với em.

Vũ Hoàng cười gượng:

- Anh không thật lòng với em thì ai thật lòng đây?

- Vậy ngày mai mình đi đăng ký kết hôn hả anh?

- Em có thử anh không đó?

- Em thử anh làm gì, em biết anh thành thật với em mà.

Vũ Hoàng vờ như sực nhớ ra:

- Anh quên mất, anh có một cái hẹn cần đi gặp ngay. Ngày mai, anh sẽ gặp em nghen Ngọc.

Vũ Hoàng bước nhanh ra cửa lao đi tìm ông Đặng.

- Chú Đặng! Vụ tiền công ty bảo hiểm bồi thường cho Uyển Ngọc sao hả chú?

- Không có. Một sự nhầm lẫn thôi.

- Có thật khồng chú?

- Sao không thật! Chúng ta nghĩ lo chuyện đó rồi.

Vũ Hoàng buông thõng tay. Anh ta tiếc công sức đã đuổi theo Uyển Ngọc, cuối cùng, là công cốc.

Trở ra xe, Vũ Hoàng giận dữ đấm tay vào vô lăng xe, tay anh ta đau đớn, anh ta nghiến răng nguyền rủa.

- Đồ khốn kiếp! Đã như thế, tao sẽ không bao giờ đi tìm mày nữa. Bây giờ thì mày mất cả chì lẫn chài rồi Ngọc ạ.

Để quên cay đắng, Vũ Hoàng vào quán rượu uống say túy lúy. Trong cơn say cứ gào lên:

Thu Cúc, Thu Cúc ...

Chương 10

Đang đi, Uyển Ngọc nhíu mày. Gương mặt này quen quen, gặp ở đâu nhỉ?

Uyển Ngọc vụt kêu lên, cô nhớ ra rồi. Hắn chính là kẻ bắt cóc cô và Vinh, hắn đánh Vinh dập môi. Hắn đang đi cùng một người phụ nữ và đứa trẻ, chắc chắn là vợ con của hắn.

Uyển Ngọc lao tới ngay, cô chắn đầu hắn, tay đặt lên vai hắn không cho hắn tẩu thoát, miệng lại cười tươi như hoa:

- Chào anh. Anh nhớ tôi không?

Hắn nghệch mặt ra nhìn Uyển Ngọc, chợt giật bắn người đưa tay gạt tay Uyển Ngọc ra. Cô nắm chặt bả vai hắn lạnh lùng:

- Đi theo tôi!

- Ba ơi, chuyện gì vậy?

Đứa bé kêu lên, còn người phụ nữ ngơ ngác:

- Anh Mạnh.

Uyển Ngọc trấn an:

- Tôi là người quen của chồng chị, muốn hỏi anh ấy một số việc thôi, không có chuyện gì đâu.

Quay sang hắn, Uyển Ngọc lạnh lùng:

- Đi!

Đôi tay mảnh mai của Uyển Ngọc lúc này lại như gọng kềm lôi hắn đi. Từng bị Uyển Ngọc đánh, hắn hiểu mình khó thoát, nhất là trong hoàn cảnh vợ và con đang bên cạnh. Hắn khẩn khoản:

- Xin cô đừng cho vợ tôi biết gì cả, cô ấy là một phụ nữ quê mùa lương thiện.

- Được rồi, tôi không truy cứu chuyện cũ. Nhưng anh phải thành thật nói cho tôi biết, kẻ chủ mưu bắt cóc tôi và chồng tôi.

Nhắc chuyện cũ hắn tức giận:

- Cô nói, tôi mới tức. Hắn đúng là một tên luật sư bán rẻ công lý. Hắn thuê chúng tôi làm, sau đó trả một ít tiền không đúng như hợp đồng đã cam kết, vì cô và anh kia đào thoát.

- Anh nói hắn, hắn là ai vậy?

- Luật sư Vũ Hoàng.

Đúng như suy nghĩ của Uyển Ngọc, cô buông tay hẳn ra, lòng đau đớn:

- Luật sư Vũ Hoàng thuê anh, vậy anh ta còn muốn anh làm gì nữa?

- Tôi không làm gì cả, chính hắn tự tay nhấn đầu cô xuống biển. Hắn không cố ý giết cô đâu, hắn cần cô bỏ chồng lấy hắn.

Uyển Ngọc cắn mạnh môi mình tưởng chừng bật cả máu, cô đã hiểu cũng như cô đã nghi oan cho Vinh.

Mạnh lo lắng:

- Cô Ngọc! Cô không báo công an bắt tôi?

- Không! Tôi muốn hiểu lòng dạ một con người mà thôi. Anh đi đi!

Mừng như bắt được vàng, Mạnh vội vàng bế con dẫn vợ đi. Còn lại một mình, Uyển Ngọc lặng lẽ đếm bước. Cô đã gây tổn thương cho Vinh quá nghiêm trọng. Lần trước, anh tha thứ cho cô, nhưng bây giờ thì chắc không bao giờ.

Bạn đang đọc truyện tại TeenCity.Xtgem.Com
Lâu lắm, Uyển Ngọc không về thăm ông bà Thành, ghé quầy hàng trái cây, Uyển Ngọc mua mấy thứ trái cây rồi đón, xe đến nhà. Bà Thảnh đích thân ra mở cửa, kêu lên vui vẻ:

- Ngọc! Lâu quá con mới về thăm nhà.

- Mẹ vẫn khỏe hả mẹ. Ba nữa!

- Khỏe, tất cả đều khỏe. Thanh Hương đi học ở Singapore rồi. Thỉnh thoảng, con nên về nhà chơi.

- Dạ.

Tim Uyển Ngọc đập mạnh. Cô thấy xe của Vinh đậu một góc, như vậy là anh đang có mặt ở nhà. Cô cần nói với anh và xin lỗi anh, nếu anh ở vào hoàn cảnh của cô, anh cũng sẽ có nghi ngờ như cô. Nhưng vừa bước vào phòngkhách Uyển Ngọc dội lại, và Vinh đang ngồi với Thu Cúc. Anh lờ đi khi thấy cô, tiếp tục câu chuyện với Thu Cúc.

Thu Cúc mỉm cười:

- Uyển Ngọc? Cô muốn xem ảnh chúng tôi chụp chung không? Tuần lễ rồi chúng tôi đi Mũi Né, ảnh chụp đẹp lắm.

Vừa nói, Thu Cúc vừa đưa mấy tấm ảnh ra, những tấm ảnh chụp cô bá vai bá cổ Vinh, miệng cười toe.

- Đẹp phải không?

- Vâng, đẹp.

Uyển Ngọc miễn cưỡng xem xong trả lại, theo bà Thành đi vào trong:

- Mẹ? Con lên phòng cũ của con một chút được không?

- Được, con cứ lên đi. Phòng của con còn nguyên, mẹ chẳng thay đổi gì cả.

Uyển Ngọc bước chậm chạp lên lầu, cô đẩy nhẹ cánh cửa phòng bước vào.

Mọi thứ còn y nguyên như ngày nào cô có mặt ở đây. Ngày ấy tâm hồn cô vẹn nguyên trong sáng, bây giờ chất nặng những ưu tư đau khổ. Có lẽ sẽ không còn gì để níu kéo một cuộc hôn nhân tan vỡ, một cuộc tình đã kết thúc.

Dưới nhà vẳng lên tiếng cười của Thu Cúc Uyển Ngọc không nghe tiếng Vinh cười. Nhưng anh đã chọn sự trở lại với Thu Cúc khi cô đã gấy tổn thương cho anh quá sâu nặng.

- Ngọc ơi! Ăn cơm con nhé!

Bà Thành xuất hiện ở ngưỡng cửa:

- Dạo này trông con ốm đi nhiều. Con học dữ lắm hay sao vậy.

- Dạ. Cũng tại dạo này con không ăn được nhiều, lại hay chóng mặt.

- Vậy con đi bác sĩ chưa?

- Dạ chưa! Mẹ biết con sợ mùi dầu và cả kim chích nữa mà.

- Ừ hồi trước mẹ con cũng vậy. Con rất giống mẹ con, nhưng lại mạnh mẽ.

giống ba con. À, cũng cám ơn con về số tiền con tặng ba mẹ.

- Ba mẹ không cho anh Vinh biết hả mẹ?

- Không đâu! Nếu biết, nó không cho ba mẹ nhận đâu.

- Con biết anh Vinh rất giận con. Sáng nay con gặp một người trong nhóm người bắt cóc con với anh Vinh mẹ ạ.

Bà Thành kêu lên:
- Con có bắt giao cho công an không?

- Mình đâu có bằng cớ hả mẹ, huống chi chuyện qua rồi. Con đến đây là để xin lỗi anh Vinh, ngày ấy con quá trẻ con nghi ngờ anh ấy.

Tuần lễ rồi không biết giận ai gom quần áo đi ra Bình Thuận, tại mẹ vô tình tiết lộ mà Thu Cúc ra đó tìm nó. Nó vẫn còn yêu con, Ngọc ạ.

- Ảnh sắp cưới Thu Cúc mà mẹ.

- Làm gì có! Nó bảo khi nào rửa được tiếng oan. Hình như Thu Cúc đã hợp sức cùng Hoàng làm chuyện đó.

Uyển Ngọc đau đớn:

- Người bắt cóc con là Vũ Hoàng, kẻ toan nhấn chìm con xuống biển cũng là Vũ Hoàng. Anh ta không muốn con chết, nhưng muốn gây hiểu lầm sâu sắc giữa con với anh Vinh. Con đã rơi vào bẫy đó, mẹ ơi.

- Mẹ sẽ nói cho Vinh hiểu. Thôi, xuống nhà dùng cơm đi con.

- Con ăn không nổi đâu mẹ. Mẹ cũng đừng ép con phải ngồi trước mặt anh Vinh và chị Thu Cúc, con sẽ khóc. Mà khóc trước mặt Thu Cúc, con không muốn.

- Mẹ rất thương con như thương Thanh Hương vậy, có điều gì con cứ chia sẻ với mẹ.

- Vâng. Mẹ ....

Uyển Ngọc ôm vai bà Thành, lòng cô ấm lại trong một tình thâm ...

Uyển Ngọc xuống nhà, tất cả ngồi vào bàn, ông Thành ân cần:

- Lại đây ngồi cạnh ba nè Ngọc.

Uyển Ngọc nhìn bà Thành. Bà Thành nói đỡ cho cô:

- Uyển Ngọc nói không ăn, muốn đi về.

- Lâu quá con mới đến, dù không đói cũng ngồi một lát. Lại đây!

Uyển Ngọc lưỡng lự, cô liếc nhìn Vinh, anh chẳng có thái độ nào, cứ ngồi án. Thu Cúc gắp thức ăn vào chén cho ông Thành và cả Vinh, xởi lởi:

- Ngồi đi Ngọc, cho bác vui, Uyển Ngọc miễn cưỡng ngồi xuống chiếc ghế dành cho mình. Những thức ăn thật ngon nhưng sao một cảm giác như buồn nôn cứ trào ngược lên cổ cô, bắt cô phải đứng lên tay bụm miệng, chân chạy nhanh vào phòng vệ sinh. Uyển Ngọc nôn toàn nước, nôn đến mệt phờ, nước mắt nước mũi choàm ngoàm. Bà Thành lo lắng:

- Con bệnh
<< 1...91011
Đến trang:
• Ngày đăng: 2013-07-26
• Chia sẻ: Twitter Facebook Google Zingme
• Bình chọn: Thích |Không thích
* Cùng Chuyên Mục:
* Tôi không phải là công chúa
* Hoàng tử online
* Ba sợi tóc vàng của quỷ
* Cô dâu tỉ phú
* Bao gạo của mẹ
* Cơn mưa ngang qua
* Danh ngôn hài hước
12»
3 Game Free Tặng Bạn
Text Link Wap Việt
WapGameDT|MrKenBK|PrồAvatar3|Nkoxt|KhuTruyện24H|Wap5678|KênhTải4U|WapMinh|24HBayGameChùa
Keywords:
SEO :Bạn đến từ:
Thống Kê Truy Cập